Bệnh co giật do thiếu canxi ở gia súc cái nói chung và ở chó mèo nói riêng sảy ra trước, trong và sau khi đẻ thậm chí ngay tới khi cai sữa cho con.

Bệnh co giật do thiếu canxi

John Doe | 01/03/2024

1. Bệnh co giật trước khi đẻ

    • Nguyên nhân
      • Do nuôi dưỡng không tốt, khẩu phần ăn thiếu Ca, P.
      • Tỷ lệ Ca/P không thích hợp, Ca thiếu, P thừa.
      •  Do rối loạn hoạt động của tuyến cận giáp (Parathyroides) dẫn đến lượng canxi trong máu từ 10-12% giảm xuống còn một nửa. 

Bệnh co giật do thiếu canxi ở chó mèo (sốt sữa) trước và sau khi đẻ

    • Triệu chứng
      • Chó, mèo đi lại bồn chồn, nôn mửa nhanh, sốt cao trên 41 độ C.
      • Hai chân sau yếu run rẩy, đứng không vững, đi lại khó khăn, thường đi siêu vẹo sau đó chó nằm ruỗi thẳng chân, không đứng lên được, cơ run, thỉnh thoảng lại lên cơn co giật con vật thở hổn hển, thở rốc, nước dãi chảy tự do quanh miệng.
      • Bệnh có thể kéo dài liên tục vài tiếng, có khi tới vài ngày nếu không can thiệp ngay sẽ lên cơn co giật liên tục, sau đó bại liệt nằm một chỗ, bại liệt kéo dài làm cơ của chân sau bị teo, thối loét da thịt và vật thường bị tử vong trong trạng thái bại huyết.

2. Bệnh co giật sau khi đẻ

 Bệnh thường xảy ra đột ngột sau khi đẻ trong vòng 3-5 ngày, chó mèo thường có triệu chứng đặc trưng: run rẩy, co giât, quay cuồng, đầu mất phương hướng, đập đầu vào tường rồi 4 chân mất cảm giác sau đó liệt hẳn. 

Bệnh co giật do thiếu canxi ở chó mèo (sốt sữa) trước và sau khi đẻ

  • Nguyên nhân
    • Trong giai đoạn mang thái chó mèo không được cung cấp đầy đủ Canxi, Photpho
    • Sau khi đẻ chó, mèo cái cần nhiều Canxi, Photpho cung cấp cho việc tiết sữa nuôi con.

 Là tác nhân làm cho hàm lượng Canxi giảm xuống đột ngột trong máu gây ra bệnh co giật.

  • Triệu chứng
    • Bệnh tiến triển nhanh, thể bệnh điển hình chiếm khoảng 20% tổng số gia súc cái mắc bệnh. Từ khi bắt đầu có dấu hiệu lâm sàng đầu tiên đến xuất hiện các triệu chứng điển hình không quá 12 giờ.
    • Chó mèo bồn chồn ủ rũ, mắt lờ đờ, không muốn đi lại, chân sau lảo đảo, đứng không vững.
    • Run rẩy, các bắp thịt run run, co giật liên tục.
    • Thở mạnh, chảy rớt dãi, không đi lại được.
    • Nếu không cứu chữa kịp thời thì có tới 60% số chó mèo sẽ chết sau 12-48 giờ co giật.
    • Một số trường hợp bệnh nhẹ chó mèo chỉ thể hiện: khô mũi, ăn ít, đi lại khó khăn, siêu vẹo. Chó thường không chết nhưng liệt chân, thở khó khăn, lưỡi luôn luôn thè ra kèm theo dãi dớt do liệt hầu. Chó mèo suy yếu, mệt mỏi, không cho con bú.

3. Phòng và trị bệnh

3.1. Phòng bệnh

  • Trong giai đoạn có chửa và nuôi con nên cho ăn đủ chất dinh dưỡng, đủ chất khoáng và vitamin, nhất là Ca và P.
  • Hàng ngày nên bổ sung vào thức ăn bột xương nghiền, bổ xung thêm ốc, cua, tôm, hến, sụn, xương trong khẩu phần.
  • Cho chó mèo chửa ra hoạt động ngoài trời để tăng thêm lượng vitamin D2, D3. 

3.2. Điều trị

  •  Tiêm dung dịch gluconat canci hay canci clorid vào tĩnh mạch cho chó với liều 3-5ml/con, tiêm liên tục trong 3-5 ngày với mèo tiêm luconat canci vào bắp thịt. 
  • Trợ tim mạch: Tiêm Spartein: 2-3 ml/con
  • Tiêm long não nước 5%: 2-3 ml/con nếu có hiện tượng hạ nhiệt.
  • Trợ sức, trợ lực: Vitamin C, B1, B12 …
  • Bài thuốc nam :
    • Bột xương nung 50g
    • Bột đỗ tương 50g
    • Bột cá hay bột xương 30g
    • Sữa bột 50g

Sau đó trộn đều và cho vào thức ăn hàng ngày của chó, mèo, mỗi ngày 5-10g, liên tục 10-15 ngày.

  • Mẫu lệ (vỏ hầu) tán nhỏ thành bột mịn, cho lẫn vào thức ăn 20g/ngày, liên tục 10-15 ngày.

Viết bình luận

Các trường bắt buộc được đánh dấu *